Ngô Thiên Tú

Người ta thích



Người ta thích những ồn ào náo nhiệt
Những xa hoa những tráng lệ đô thành
Những tiếng nhạc đánh bể màn tai
Với tiếng bas ầm ầm như núi đổ
 
Còn ai thích cảnh làng quê mộc mạc
Chiều hoàng hôn lặng lẽ êm đềm
Gã mục đồng lùa lũ trâu trên bờ đê
Tiếng khóm trúc, tiếng lá chuối thì thào theo gió nhẹ
 
Còn ai thích rạng bình minh khi mặt trời thức giấc
Những hạt sương còn đọng trên cỏ cây
Những tiếng sáo chiều làm hồn bình lặng
Thấm vào tim yên tỉnh tâm linh
 
Người ta thích tiền vào như thác đổ
Túi quay lên không trút xuống lọt ra
Người ta thích rượu sang thịt hiếm
Còn ai thích những bữa ăn thanh đạm củ rau
 
Người ta thích đi xe hơi nỗi tiếng
Còn ai thích đi bộ ngắm núi đồi
Người ta thích nhìn trời cao sao đẹp
Chớ còn ai thích nhìn xuống dưới chân mình
 
Người ta thích nhìn vẽ đẹp bên ngoài
Với những quần áo hiệu giàu sang
Còn ai thích nhìn vẽ đẹp bên trong
Nó thầm giấu những gì không gĩa tạo
 
Người ta thích du thuyền lộng lẫy
Chớ còn ai thích một con đò đưa khách sang sông
Ai để ý đến tiếng khoan thai của mái chèo
Đang nhẹ nhàng đưa con thuyền rời bến
 
Thế giới bây giờ chạy theo hư ảo
Còn mấy ai thích vẽ đẹp thiên nhiên
Còn mấy ai thích vẽ bình thản cho tâm hồn…
Dù đời chỉ là cõi tạm



Ngô Thiên Tú

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 22 tháng 4 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Người ta thích"